Trong cái nắng chói gắt của mùa hè,
chúng tôi tìm về bản Khe Ngậu, xã Xá Lượng (Tương Dương) tìm gặp vợ
chồng anh Lô Trường Giang (bố mẹ của Phương). Ngôi nhà lợp pờ-rô xi
măng, thưng vách nứa nằm chênh vênh bên mép đồi, gió lùa tứ phía, bên
trong không có thứ gì có giá trị. Đến thời điểm này, Lô Thị Phương (SN
2002, học sinh lớp 8) đã rời nhà ra đi khoảng 3 tuần, bố nẹ em vẫn còn
thẫn thờ như người mất hồn, không còn tâm trạng để làm bất cứ việc gì.
Xem thêm khả
ngân
Nỗi lo âu, đau xót luôn hiện rõ trên
khuôn mặt của cặp vợ chồng người Thái này. Anh Giang kể lại: “Đêm 26/4,
Phương xin phép bố mẹ đến ngủ ở nhà bạn. Sáng mai, không thấy về, tôi
gọi điện, nó nói nghẹn ngào: “Bố ơi! Con đi rồi, con không về nữa đâu!”.
Tôi gặng hỏi là đi đâu, nó không trả lời rồi tắt máy”.
Xem thêm tin bien dong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét